Ngày hôm nay, Nui Wedding sẽ giới thiệu đến các bạn những bài thơ về tình yêu đơn phương hay, ý nghĩa, để các bạn có thể đồng cảm và trải lòng mình nhiều hơn nhé!
Thơ ca luôn là một chủ đề bất tận trong giới văn học Việt Nam, bên cạnh đó thơ với chủ đề tình yêu là vô cùng bất tật, tình yêu không chỉ có những niềm vui, hạnh phúc mà còn có khắc khoải những nỗi buồn, đó là thất tình hay những cuộc tình đơn phương.
Người ơi người có biết không?
Tình em năm ấy long đong một thời
Yêu đương hóa ngỡ xa vời
Dẫu thương đến mấy chẳng lời nói ra
Như một cơn gió thiết tha
Hai ba năm đó trôi qua xa gần
Nhìn anh một thuở lâng lâng
Chàng trai năm ấy ân cần hơn xưa
Đời người bao những nắng mưa
Chúng ta găp lại như chưa vương buồn…
Anh đừng bước qua đây
Giữa làn đường đi bộ
Anh nắm tay cô ấy
Em vén nước mắt em
Từng nỗi đau đan xen
Biết làm sao không nghẹn?
Anh đừng bước qua đây
Khi năm tháng đong đầy
Mây còn trôi hờ hững
Huống chi lòng đổi thay
Anh đừng bước qua đây
Em chẳng biết nói gì
Với một người còn thương
Nhưng tim người chẳng vương
Em làm gì ngoài giận
Lòng người đâu vướng bận
Kí ức đã úa tàn
Anh đừng bước qua đây
Cứ nhìn qua cô ấy
Bởi rõ ràng anh thấy
Cô ấy níu lấy anh
Không như em mỏng manh
Bỏ rơi anh giữa phố
Cho người ta ôm hộ
Anh ơi vỡ tan tành!
Giữa bầu trời rất xanh
Giữa thiên thanh đang sống
Tay em buông mong ngóng
Quay người và bước đi
Như lời cuối chia ly
Chào anh và cô ấy!
Em nhìn vậy thôi nhưng rất dễ phôi phai
Vì những tổn thương chất dần đều trên vai
Rồi tủi thân bật khóc
Ơ hóa ra cuộc đời toàn đắng cay khó nhọc
Lầm lũi một mình, lầm lũi bước đi qua
Nước mắt hình giọt sương cũng toẹt những nhạt nhòa
Bởi ngoài kia có trăm ngàn người yêu ghét
Đớn đau mấy lần khi trái tim bóp nghẹn
Đau đớn mấy lần máu chảy hóa bi thương
Em là em, giữa vạn kiếp tha hương
Đứng giữa Sài Gòn đất chật người đông
Em tựa đâu không mỏi?
Đã qua rồi thời thiếu niên cứng cỏi
Và bây giờ
Chỉ còn đầy
Những mệt mỏi ngoài kia…
Rốt cuộc thì chúng ta cũng đã xa nhau
Và những cơn đau âm ỉ về sau
Chắc chỉ còn đâu một mình em nhớ đến
Câu chuyện về anh, về em yêu trìu mến
Là quá khứ, tràn đầy ánh nến mông lung
Em bước qua anh, lòng hoang mang vô dụng
Yêu thì nhiều, quên lãng được bao nhiêu
Anh như cánh chim mong mỏi giữa trời chiều
Chờ điều gì giữa mệt nhoài em nhìn thấy?
Em sắp xa anh, sẽ sớm thôi, anh đấy!
Cuộc đời còn dài, hãy sống tốt nha anh.
Có một người đêm xuống cứ hoài mong
Về thanh xuân, chuyện đơn phương… đã cũ
Ngắm thời gian, tối nhem buông ủ rũ
Buồn gì người, nhắm mắt ngủ đi thôi
Có một người mặn nước mắt trong môi
Lướt đủ thứ xa xôi, trên chiếc phone màu tối
Đời người rồi, cố quên trong thoáng vội
Mấy năm buồn dài, nỗi nhớ ấy còn trôi?
Có một người mơ những giấc đơn côi
Kiềm chặt bóng mình lơi vơi nơi đáy mắt
Nỗi niềm riêng, cuộn gối chân quặng thắt
Có một người chỉ ở đó…mong manh
Anh đưa em một chút tình
Em liền ôm mộng chúng mình khư khư
Rồi anh gửi 1 chiếc thư “Chúng ta thôi cứ như chưa có gì”
Câu chuyện mới chớm xuân thì
Đến đi vội vã “li kì” thế sao?
Yên và thương
Đau và giận
Sẽ chẳng còn gì nếu chúng ta đều bận
Bão Sài Gòn nhắn bão ở trong tim:
Học đi em, hãy học cách lặng im
Giữa những cơn đau cào cấu màn đêm đen tím
Quen đi em, nhưng lần buông chuyện phím
Đã qua rồi, chỉ như một đoạn phim
Đến, đi, buồn, quên ai cũng từng hoài niệm
Một thời son trên môi, một thời son như màu nhiệm
Khắc khoải tự tình, liệm lại góc chiêm bao.
Em đã tin chân thành rồi sẽ ổn,
Đâu ngỡ cuộc đời cay nghiệt hóa vỡ tan
Chút tàn tro nhung nhớ lỡ phũ phàng
Chúng ta sống được mấy lần để nhìn nhau hà khắc.
Em gối đầu giàn giụa hình nước mắt.
Hiểu ra rằng chẳng còn giá trị của trẻ thơ
Để sân si về ai cũng chỉ giản đơn là khóc
Chứ như bây giờ, phải toan tính khóc vì ai
Em đã từng buồn vi vô hình sớm mai
Bỗng nhận ra đớn đau còn mang nhiều góc cạnh
Cho dù nắng ấm vê,̀ sau những ngày trở lạnh
Bất chấp cô đơn vẫn gói ghém tim mình.
Em biết anh trong chiều hoang hoải nắng
Giữa những yêu thương, cay đắng vẫn còn
Trời tháng một mỏi mòn đến héo hon
Nhiều khi em, buồn tình trong nông nổi
Nhìn anh cười rạng ngời tan u tối
Như hướng dương soi sáng chốn đau vùi
Một ngày chiều ngập ngụa tiếng tươi vui
Hạnh phúc chóng tràn, tình yêu khó kiếm
Đến rồi đi, chuyện thường như kỷ niệm.
Em bỏ buồn, bỏ nhớ, bỏ tàn phai.
Đối với em, chút gì là mãi mãi?
Trả lời: Anh và hữu hạn con người
Bước cùng nhau trong khoảnh khắc đôi mươi
Trở mình thôi, mà đã qua thập kỷ.
Em lớn lên bằng ánh nhìn, suy nghĩ.
Nơi có anh, chất chứa tiếng vui cười.
Anh…
Là câu chuyện nguyên sơ của riêng mình.
Là tháng năm đong đầy mùi nhung nhớ
Là ký ức vẹn tròn từng hơi thở
Là thanh xuân chẳng khuất mắc, sai lầm
Ngày hôm qua…
Là chuyện em, chỉ dám gửi bận tâm.
Là cuồng si xen âm thầm cố gắng
Là của em…một thời chưa chín chắn.
Là giọt buồn sâu lắng rạn chân tim
Định mệnh dài rũ rượi tựa cánh chim
Cắp đi xa ngàn triệu miền thương nhớ
Mang sầu đau, vội vàng trong bỡ ngỡ
Yêu còn buồn, tình vẫn lỡ trao ai
Mãi cùng anh suốt cả quãng dong dài
Dù bên anh là một hình bóng khác
Thật ra đời chỉ buồn như câu hát
Hạnh phúc quanh ta.
Cố giữ, kiếm tìm.
Em hằng mong anh vui vẻ, an yên
Tìm cho đời nơi là duyên là bến
Chặng đường ta cùng đi và cùng đến
Cạn hết bao vệt nước mắt thăng trầm
Trên đây là những bài thơ về tình đơn phương của tác giả Vi Trần Thảo Phùng, và một điều muốn nhắn nhủ với tất cả những ai đang rơi vào hoàn cảnh tình yêu chỉ từ một phía, thì đừng quên rằng, chúng ta luôn có 50% cơ hội trong đó, đó là cơ hội tiến tới, cũng là cơ hội quên đi, lựa chọn nằm ở mỗi người, nên hãy cứ sống và trải nghiệm những cung bậc và giai đoạn của tình yêu.
Biết đâu đấy, tình đơn phương sẽ chuyển hóa thành một niềm hạnh phúc trọn vẹn chứ không phải chỉ là khổ tâm và đau lòng? Đó là chuyện không ai nói trước được, vì thế hãy cứ tin và yêu theo con tim của mình, bạn nhé!
Website: https://nuiwedding.com/
Bằng các thông tin cá nhân dùng để đặt hẹn, xem như đồng ý cho phép chung tôi tiếp thị quảng cáo